Nguyễn Huy Phương
18/10/2024GIỚI THIỆU TÁC PHẨM
PATRICK ROUX (b.1962)
La Fantaisie des Saltimbanques
(Bản Fantasia về những nghệ sĩ rong du)
Saigon Guitar Ensemble
Bản Fantasia về những nghệ sĩ rong du của Patrick Roux là một khúc ca rực rỡ ngợi ca sức tưởng tượng và sức sống mãnh liệt, vẽ nên một bức tranh sống động về thế giới của những saltimbanques - những nghệ sĩ rong du mê hoặc lòng người bằng tài năng và phong cách biểu diễn độc đáo. Được sáng tác bởi nghệ sĩ guitar, nhà soạn nhạc và nhà giáo dục người Canada - Patrick Roux, tác phẩm phản ánh mối liên hệ sâu sắc của ông với nghệ thuật kể chuyện và tài năng trong việc tạo nên những bản nhạc phức tạp nhưng dễ tiếp cận, phô diễn trọn vẹn khả năng biểu cảm phong phú của cây đàn guitar.
Sinh ra tại Marseille, Pháp và lớn lên ở Canada, Roux là một trong những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn trong giới guitar cổ điển. Sự nghiệp của ông là sự kết hợp hài hòa giữa kỹ thuật điêu luyện, nghệ thuật sư phạm và sáng tác, góp phần quan trọng vào sự phát triển mạnh mẽ của nền guitar ở Canada. Với niềm đam mê mãnh liệt dành cho nhạc cụ này, ông đã tạo nên một giọng điệu độc đáo, pha trộn giữa truyền thống cổ điển và tinh thần hiện đại. Các tác phẩm của ông, thường được lồng ghép với những hình ảnh gợi cảm, thể hiện sự tinh thông về hình thức, sắc thái và nhịp điệu, lôi cuốn người nghe bằng những kết cấu âm nhạc phong phú và tính cách sống động.
Trong Bản Fantasia về những nghệ sĩ rong du, Roux vẽ nên một bức tranh âm thanh về tinh thần sôi nổi và đầy chất thơ của những nghệ sĩ đường phố. Thông qua những sự tương phản đầy năng lượng, những giai điệu trữ tình và sự kết hợp nhịp nhàng, tác phẩm mời gọi người nghe bước vào thế giới của những nghệ sĩ nhào lộn, tung hứng và âm nhạc - một thế giới nơi nghệ thuật và sự ngẫu hứng giao thoa. Sự khéo léo trong cấu trúc và sự phong phú về hòa âm của tác phẩm là sự tôn vinh nền tảng cổ điển của Roux, trong khi năng lượng tràn đầy sức sống của nó phản ánh tài năng của ông trong việc biểu đạt sân khấu.
Tác phẩm này không chỉ là một màn trình diễn kỹ thuật dành cho nghệ sĩ guitar; nó còn là một hành trình cảm xúc, nắm bắt niềm vui, sự bí ẩn và khả năng phục hồi trong cuộc sống của một người nghệ sĩ. Những chủ đề vui tươi đan xen với những khoảnh khắc nội tâm, phản ánh những thành công và thử thách của những người cống hiến hết mình để mang đến vẻ đẹp và sự kỳ diệu cho cuộc sống thường nhật.
Sự tận tâm của Roux trong việc làm phong phú thêm kho tàng guitar cổ điển được thể hiện rõ nét trong những tác phẩm như Bản Fantasia về những nghệ sĩ rong du. Tác phẩm thể hiện tầm nhìn của ông về âm nhạc như một cầu nối giữa nghệ sĩ và khán giả, mang đến cả thử thách kỹ thuật và một câu chuyện đầy sức gợi.
Johann Kaspar Mertz (1806-1856)
Bardenklänge Op. 13 (Âm vang Thi sĩ, Tập 13)
- Scherzo
- Tarantella
Guitarist: Trần Quang Huy
Johann Kaspar Mertz, một trong những nghệ sĩ guitar cách tân nhất của thời kỳ Lãng mạn, nổi bật với những tác phẩm giàu tính biểu cảm và tinh tế, kết hợp nhuần nhuyễn giọng nói thầm kín của cây đàn guitar với khát vọng thơ mộng bao la của âm nhạc thế kỷ 19. Sinh ra tại Pressburg (nay là Bratislava), Mertz đạt đến đỉnh cao nghệ thuật tại Vienna, nơi ông tìm thấy nguồn cảm hứng từ đời sống văn hóa phong phú và tinh thần thơ ca của thời đại. "Âm vang Thi sĩ", Tập 13, một tuyển tập đồ sộ gồm 30 tác phẩm, là minh chứng cho khả năng gợi lên những hình ảnh Lãng mạn sống động, đồng thời vượt qua những giới hạn kỹ thuật và biểu cảm của cây đàn guitar.Trong số đó, Scherzo và Tarantella nổi bật bởi sự tương phản và kỹ thuật điêu luyện.
Scherzo làm say lòng người nghe bởi giai điệu tinh tế mà vẫn đầy nét tinh nghịch. Đúng như tên gọi của nó, có nghĩa là "trò đùa" hay "châm biếm", tác phẩm thấm đẫm nét hài hước và nhịp điệu nhanh. Mertz sử dụng những hợp âm tuôn chảy và những bước chuyển hòa âm bất ngờ, tạo nên cảm giác kỳ quái, gần như ứng tác. Bên dưới lớp vỏ ngoài vui tươi là một cấu trúc phức tạp, gợi nhớ đến những tiểu phẩm piano tinh tế của Mendelssohn. Scherzo nhảy múa với tinh thần ngẫu hứng, gợi lên hình ảnh những nàng tiên tinh nghịch hay tiếng cười trong trẻo của những sinh vật vô hình - một dấu ấn của niềm đam mê Lãng mạn với những điều huyền bí và kỳ ảo.
Ngược lại, Tarantella rạo rực với năng lượng và đam mê mãnh liệt. Lấy cảm hứng từ vũ điệu dân gian sôi động bắt nguồn từ vùng Tarantella miền Nam nước Ý (trước khi thống nhất, vùng đất này từng thuộc về Tây Ban Nha), vốn được người xưa tin rằng có thể chữa lành vết cắn của nhện tarantula, tác phẩm tỏa ra một sức hút nhịp nhàng lan tỏa. Mertz đã khéo léo nắm bắt được chuyển động cuộn xoáy của điệu nhảy, kết hợp kỹ thuật ngón tay phức tạp với những cú gảy đàn mạnh mẽ, dứt khoát. Kỹ thuật điêu luyện và nhịp độ dồn dập của nó thể hiện năng lực kỹ thuật của người nghệ sĩ guitar, đồng thời đưa người nghe vào một thế giới vạn hoa của sắc màu và kết cấu âm nhạc. Người nghe có thể cảm nhận được tiếng vang của phong cách kịch tính Liszt hay những bản mazurka đậm chất dân gian của Chopin trong sự rộn ràng của nó, một minh chứng cho mối liên hệ sâu sắc của Mertz với trường phái Lãng mạn rộng lớn hơn.
Scherzo và Tarantella hé lộ tài năng của Mertz không chỉ với tư cách là một nhà soạn nhạc mà còn là một nghệ sĩ guitar có khả năng nâng tầm nhạc cụ của mình lên đến đỉnh cao biểu cảm của piano hay dàn nhạc. Âm nhạc của ông vượt qua kích thước nhỏ bé của cây đàn guitar, tạo nên những khung cảnh bao la, hòa quyện giữa vẻ đẹp trữ tình, kỹ thuật xuất sắc và đam mê Lãng mạn.
MATHIAS DUPLESSY (b.1972)
Cavalcade (Diễu hành)
Guitarist: Lê Ngọc Niển
Mathias Duplessy, một nhà soạn nhạc người Pháp, và là nghệ sĩ đa tài đáng kinh ngạc, có thể chơi đa dạng nhiều nhạc cụ cùng thể loại âm nhạc. Là một bậc thầy tự học, ông bắt đầu sáng tác trên cây đàn guitar từ năm sáu tuổi, lấy cảm hứng từ những sắc màu và kết cấu của âm nhạc cổ điển, đặc biệt là các tác phẩm của Ravel. Theo thời gian, thế giới âm nhạc của Duplessy mở rộng, bao gồm cả sự tự do ứng tấu của nhạc jazz, năng lượng mạnh mẽ của flamenco và những truyền thống phong phú của các nền văn hóa âm nhạc toàn cầu, từ cây đàn morin khuur của Mông Cổ đến các nhạc cụ dây của Ấn Độ và Trung Quốc. Những ảnh hưởng đa dạng này hội tụ thành một ngôn ngữ âm nhạc vừa chiết trung vừa mang đậm dấu ấn cá nhân.
Tác phẩm Diễu hành của Duplessy là minh chứng cho nghệ thuật độc đáo của ông. Tác phẩm này là một hành trình đầy cuồng nhiệt, gợi lên nhịp điệu vang dội của vó ngựa phi nước đại trên những vùng đất rộng lớn, hoang sơ. Lấy cảm hứng từ kỹ thuật rasgueado bốc lửa của flamenco và âm vang ám ảnh từ lối hát обертон (hát bội âm) của Mông Cổ, Diễu hành kết hợp kỹ thuật điêu luyện với nghệ thuật kể chuyện sống động. Tác phẩm nắm bắt cả sự phấn khích của chuyển động và vẻ đẹp trữ tình của những chân trời xa xôi, thể hiện khả năng kết hợp truyền thống với sự đổi mới của Duplessy.
Được biểu diễn với kỹ thuật guitar ngoạn mục, Diễu hành là hiện thân cho triết lý âm nhạc không biên giới của Duplessy. Năng lượng dồi dào, hình ảnh gợi cảm và cách sử dụng âm sắc sáng tạo của tác phẩm đưa người nghe vào một thế giới nơi quá khứ và hiện tại, địa phương và toàn cầu giao thoa. Đó là minh chứng cho tầm nhìn của Duplessy: một sự tôn vinh sự đa dạng và một lời khẳng định lại sức mạnh kết nối của âm nhạc.
ISAAC ALBÉNIZ (1860-1909)
Suite Española (Tổ khúc Tây Ban Nha)
- Córdoba Op. 232, No. 4
- Sevilla, Granada, Asturias Op. 47
Saigon Guitar Quartet
Isaac Albéniz, một trong những nhà soạn nhạc lừng danh Tây Ban Nha, đã thay đổi diện mạo âm nhạc Tây Ban Nha bằng cách kết hợp những truyền thống dân gian với sự tinh tế của các hình thức cổ điển châu Âu. Sinh ra là một thần đồng và một nhà thám hiểm, Albéniz đã chu du khắp các châu lục, hấp thụ những ảnh hưởng đa dạng trước khi trở về Tây Ban Nha, nơi sự hợp tác của ông với nhà soạn nhạc Felipe Pedrell đã khơi dậy niềm đam mê với âm nhạc quê hương. Mối liên hệ này đã truyền cảm hứng cho một số tác phẩm gợi cảm nhất của ông, bao gồm Tổ khúc Tây Ban Nha.
Tổ khúc Tây Ban Nha, xuất bản lần đầu năm 1886, giống như một bản đồ âm nhạc sống động của Tây Ban Nha. Mỗi chương là một bức chân dung về một vùng miền hay thành phố, thấm đượm tinh hoa văn hóa độc đáo của nơi đó, được thể hiện qua những giai điệu, nhịp điệu và hòa âm gợi lên tinh thần cuộc sống Tây Ban Nha. Mặc dù ban đầu được viết cho piano, nhưng những thành tố lấy cảm hứng từ guitar của tác phẩm đã khiến nó trở thành một tác phẩm được các nghệ sĩ guitar yêu thích.
Córdoba, trích từ Khúc hát Tây Ban Nha, Tập 232, vẽ nên một bức tranh ấn tượng về thành phố Andalusia, vừa thiêng liêng vừa giàu sức gợi. Giai điệu lả lướt và hòa âm ám ảnh của bản nhac gợi nhớ đến hình ảnh Nhà thờ Hồi giáo - Nhà thờ lớn Córdoba, nơi tiếng vang của những bài thánh ca cổ xưa hòa quyện với không khí đêm nồng nàn của thành phố. Tác phẩm được Claude Debussy ngưỡng mộ này là minh chứng cho khả năng thổi hồn truyền thống dân gian Tây Ban Nha vào các hình thức cổ điển của Albéniz.
Granada, Hay còn gọi là Khúc nhạc chiều, mở đầu bằng một giai điệu man mác gợi lên một khúc nhạc chiều dưới những mái vòm tắm ánh trăng. Hòa âm đơn giản nhưng sâu lắng qua tiếng đàn guitar khơi gợi sự lãng mạn và u sầu của thành phố Andalusia lịch sử này.
Sevilla, một điệu sevillanas sôi động, nắm bắt sự rộn ràng của điệu nhảy flamenco với điệu ba nhịp và năng lượng sôi động. Tuy nhiên, ở phần giữa, Albéniz đưa vào một khoảnh khắc trầm tư, gợi nhớ đến những đoạn ứng tấu flamenco, thể hiện sự am hiểu sâu sắc của ông về di sản âm nhạc Tây Ban Nha.
Asturias, thường biết đến với cái tên Truyền thuyết, là một trong những tác phẩm mang tính biểu tượng nhất của Albéniz. Ban đầu thuộc Khúc hát Tây Ban Nha, tác phẩm chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ ngôn ngữ nhịp điệu và hòa âm của guitar flamenco. Bề ngoài sôi động được thúc đẩy bởi những hợp âm dồn dập, trong khi phần giữa yên bình đưa người nghe đến một khoảng sân Moorish, thấm đẫm sự huyền bí và khao khát.
Thông qua những tác phẩm này, Albéniz tôn vinh sự đa dạng văn hóa phong phú của Tây Ban Nha, biến âm nhạc dân gian địa phương thành nghệ thuật phổ quát. Tổ khúc Tây Ban Nha của ông vẫn là một tác phẩm nền tảng trong kho tàng cổ điển Tây Ban Nha, một minh chứng cho thiên tài của ông và sức hấp dẫn bền bỉ của quê hương ông.
MÁXIMO PUJOL (b.1957)
Tres Piezas Rioplatenses (Ba bản nhạc vùng Río de la Plata)
- Don Julián (Ngài Julián)
- Septiembre (Tháng 9)
- Rojo y Negro (Đỏ và Đen)
Primo: Nguyễn Thanh Huy
Sinh ra tại Buenos Aires, Máximo Diego Pujol đã dành cả cuộc đời mình để tạo nên một phong cách độc đáo cho cây đàn guitar, một phong cách kết nối những truyền thống phong phú của Argentina với cấu trúc và sự tinh tế của âm nhạc cổ điển. Những năm tháng tuổi trẻ của Pujol ở vùng ngoại ô sôi động Villa Pueyrredón ngập tràn trong tinh thần tango. Những bài học đầu tiên với Don Gaspar Navarro không chỉ truyền cho ông kỹ năng, kỹ thuật mà còn cả tình yêu bền bỉ với tâm hồn âm nhạc Argentina. Những cội rễ này đã nở rộ thành một sự nghiệp đặc trưng bởi sự tôn trọng sâu sắc đối với truyền thống và sẵn sàng đón nhận đổi mới mà không hề sợ hãi.
Ba bản nhạc vùng Río de la Plata là minh chứng cho cách tiếp cận này, đan xen tinh thần âm nhạc của vùng Río de la Plata thông qua ba thể loại riêng biệt: tango, milonga và candombe. Mỗi tác phẩm là một minh chứng sống động cho sự tinh thông của Pujol trong việc chuyển tải tinh hoa văn hóa thành ngôn ngữ guitar.
Ngài Julián, tác phẩm mở đầu, là một bản tango mạnh mẽ và đầy năng lượng, dành tặng Julián Plaza, một nghệ sĩ và nhà soạn nhạc tango nổi tiếng. Với nhịp điệu thôi thúc và sự kết hợp giai điệu phức tạp, tác phẩm nắm bắt được cường độ và đam mê vốn có trong điệu tango truyền thống. Bản nhạc vừa là một lời tri ân, vừa là sự tiếp nối hiện đại cho di sản phong phú của thể loại này.
Ngược lại, Tháng 9 mang đến một hành trình trữ tình và nội tâm qua điệu milonga, một hình thức âm nhạc bắt nguồn sâu sắc từ văn hóa dân gian Argentina. Được viết để vinh danh nghệ sĩ guitar Víctor Villadangos, tác phẩm này gợi lên nỗi nhớ dịu dàng về những buổi tối cuối hè, nơi giai điệu trải ra với vẻ duyên dáng và vẻ đẹp tinh tế.
Tác phẩm cuối cùng, Đỏ và Đen, đi sâu vào sức sống nhịp nhàng của candombe, một phong cách âm nhạc và khiêu vũ bắt nguồn từ cộng đồng người Afro-Uruguay ở Río de la Plata. Với nhịp điệu sôi động và hòa âm táo bạo, tác phẩm khơi dậy năng lượng tưng bừng của các lễ hội candombe, nơi truyền thống và sự hân hoan hội tụ.
Thông qua Ba bản nhạc vùng Río de la Plata, Pujol truyền đạt nhiều điều hơn là một lời tri ân dành cho khu vực. Ông bắc cầu giữa thế giới âm nhạc bình dân và truyền thống cổ điển, lấy cảm hứng từ những bậc thầy tango như Osvaldo Pugliese và Astor Piazzolla, đồng thời kết hợp sự nghiêm ngặt về kỹ thuật và sáng tác của những nhân vật như Heitor Villa-Lobos và Leo Brouwer. Sự tổng hòa này phản ánh sứ mệnh suốt đời của Pujol trong việc thể hiện tâm hồn âm nhạc Argentina trên cây đàn guitar cổ điển - một hành trình bắt đầu từ khi ông khám phá ra nhạc cụ này thuở ấu thơ và tiếp tục vang vọng trên sân khấu thế giới.
Mỗi tác phẩm trong bộ ba này không chỉ mang đến cái nhìn thoáng qua về di sản âm nhạc của Argentina và Uruguay mà còn là một sự phản ánh sâu sắc về sức mạnh của cây đàn guitar trong việc kể chuyện, gợi lên phong cảnh và tôn vinh bản sắc. Ba bản nhạc vùng Río de la Plata có thể được xem là một trong những viên gạch nền tảng trong kho tàng guitar cổ điển đương đại, thể hiện cả sự gần gũi của phong cách cá nhân và tính phổ quát của truyền thống văn hóa.
ROLAND DYENS (1955-2016)
Libra Sonatine (Bản sonata nhỏ Cân bằng)
II. Largo (Chậm rãi)
III. Fuoco (Bùng cháy)
Guitarist: Vương Quốc Anh
Roland Dyens là một nhân vật độc đáo trong thế giới guitar cổ điển, nổi tiếng với tài năng trong tư cách là một nghệ sĩ biểu diễn, nhà soạn nhạc và người ứng tấu. Các tác phẩm của ông soi sáng phạm vi biểu cảm của cây đàn guitar, pha trộn sự tinh tế cổ điển với sự tự do của nhạc jazz và tính truyền thống của các âm nhạc dân gian. Bản sonata nhỏ Cân bằng, một trong những sáng tác nổi tiếng nhất của ông, là một bộ ba tác phẩm mang đậm tính cá nhân, đóng vai trò như một hồi ký âm nhạc, phản ánh một chương quan trọng trong cuộc đời Dyens.
Được sáng tác vào đầu những năm 1980 sau một cuộc đại phẫu, Bản sonata nhỏ Cân bằng là câu chuyện về sự chuyển đổi và đổi mới. Ba chương của tác phẩm vẽ nên một hành trình từ hỗn loạn đến yên tĩnh nội tâm và cuối cùng là sức sống mãnh liệt. Trong khi bản sonatine đầy đủ mang đến một vòng cung gắn kết, thì các chương riêng lẻ cũng tự đứng vững như những tác phẩm sống động, ví như chương Largo trầm tư và chương Fuoco sôi động.
Chương thứ hai, Chậm rãi, nắm bắt sự tĩnh lặng và mong manh của một khoảnh khắc lơ lửng trong thời gian. Chương nhạc gợi lên sự yên tĩnh nội tâm của quá trình hồi phục, nơi thế giới thu hẹp lại thành nhịp đập của trái tim và nhịp thở. Hòa âm thưa thớt và những giai điệu trữ tình trải ra với sự kiềm chế xúc động, phản ánh trạng thái trầm ngâm suy tư của Dyens trong quá trình hồi phục. Sự đơn giản nhưng không kém phần sâu sắc của âm nhạc nói lên những chủ đề phổ quát về sự mong manh và khả năng phục hồi.
Chương thứ ba, Bùng cháy, bùng nổ như một tuyên ngôn về năng lượng không thể kiềm chế. Tiêu đề Fuoco, có nghĩa là "lửa" trong tiếng Ý, rất phù hợp với một tác phẩm cháy bừng sức mạnh nhịp nhàng và kỹ thuật điêu luyện. Chuyển động không ngừng và kết cấu phức tạp của chương nhạc gợi lên sự trở lại đầy chiến thắng ngập tràn sức sống, tượng trưng cho sự thức tỉnh của Dyens sau thử thách của chính mình. Niềm đam mê bốc lửa và kỹ thuật xuất sắc đã khiến chương nhạc trở thành một bản nhạc được các nghệ sĩ guitar, thường được biểu diễn như một tác phẩm độc lập.
Bản sonata nhỏ Cân bằng là hiện thân cho triết lý của Dyens về cây đàn guitar như một nhạc cụ với khả năng vô hạn, có khả năng kết nối những phong cách và cảm xúc khác biệt. Sự pha trộn giữa cấu trúc cổ điển với hòa âm mang âm hưởng nhạc jazz và giai điệu lấy cảm hứng từ dân gian phản ánh những ảnh hưởng âm nhạc rộng lớn của nhà soạn nhạc. Dyens thường mô tả bản sonata nhỏ này là một tác phẩm đồng điệu với tinh thần của thời đại - một tác phẩm cộng hưởng với sự phức tạp và năng động của một thế giới đang thay đổi. Bản sonata nhỏ Cân bằng không chỉ là minh chứng cho nghệ thuật của ông mà còn là bức chân dung cảm động về một người đàn ông vượt qua thử thách cá nhân được họa nên bằng sắc màu âm nhạc.
GEORGES BIZET (1838-1875), arr.WILLIAM KANENGISER (b.1959)
Carmen Suite (Tổ khúc Carmen)
- Aragonaise (Vũ khúc Aragon)
- Habanera
- Seguidilla
- Toreadors (Đấu sĩ bò tót)
- Entr’acte (Khúc giải lao)
- Gypsy Dance (Vũ điệu du mục)
Saigon Guitar Quartet
Carmen của Georges Bizet là một kiệt tác đã thay đổi cục diện opera với sự pha trộn giữa kịch tính sống động, giai điệu khó quên và phong cách ngoại lai. Ra mắt tại Opéra-Comique ở Paris vào năm 1875, chỉ vài ngày trước cái chết đột ngột của nhà soạn nhạc, vở opera ban đầu đã gây choáng ngợp cho khán giả bởi cường độ cảm xúc mãnh liệt qua câu chuyện tình yêu của Carmen - một cô gái Digan tự do. Bất chấp sự đón nhận hờ hững ban đầu, Carmen sớm vươn lên đỉnh cao danh vọng của opera, trở thành một trong những tác phẩm được yêu thích nhất.
Tổ khúc Carmen, được William Kanengiser chuyển soạn cho guitar, chắt lọc những điểm nhấn kịch tính và không khí của vở opera thành một câu chuyện nhạc cụ sống động. Mỗi lựa chọn đều nắm bắt được tinh thần bốc lửa và sức hấp dẫn đầy màu sắc trong bản nhạc của Bizet, gợi lên một Tây Ban Nha lý tưởng tràn ngập đam mê và sức sống.
Vũ khúc Aragon mở đầu với năng lượng, nhịp điệu sôi động và giai điệu vui tươi tạo nên bối cảnh cho khung cảnh đấu bò. Bản nhạc khắc họa ánh nắng mặt trời phương Nam và cuộc sống nhộn nhịp của Seville, một khúc dạo đầu sống động cho bi kịch sắp tới.
Habanera, một trong những aria mang tính biểu tượng nhất của opera, toát lên sự quyến rũ và đầy thách thức. Nhịp điệu uyển chuyển, nồng nàn của nó nhấn mạnh sức hấp dẫn của Carmen và triết lý tình yêu của cô mang sức mạnh của tự do, không thể kiểm soát - một tình cảm mê hoặc Don José và định đoạt số phận của họ.
Seguidilla tiếp tục chủ đề quyến rũ này với sự tinh nghịch duyên dáng. Giai điệu dụ dỗ của Carmen nhảy múa trên những kỹ thuật phức tạp nhịp nhàng, tượng trưng cho sự thao túng khôn ngoan của cô khi thuyết phục Don José giải thoát mình.
Đấu sĩ bò tót tôn vinh lòng dũng cảm và sự gan dạ của chàng đấu sĩ Escamillo. Hùng vĩ và sôi nổi, tác phẩm này toát lên sự tự tin kiêu hãnh của một người đàn ông dũng cảm cạnh tranh với Don José để tranh giành tình cảm của Carmen. Năng lượng của tác phẩm tương phản hoàn toàn với nỗi tuyệt vọng làm nền tảng cho kết thúc của vở opera.
Khúc giải lao mang đến khoảnh khắc nghỉ ngơi với chất trữ tình tinh tế. Giai điệu vẽ nên một khung cảnh thôn quê nhuốm màu u sầu, nhắc ta nhớ về vẻ đẹp phù du trong quỹ đạo bi kịch của vở opera.
Cuối cùng, Vũ điệu du mục bùng nổ với sự hân hoan bốc lửa của thế giới Carmen. Nhịp điệu điên cuồng và giai điệu xoáy cuồng gợi lên sự buông thả hoang dã trong lối sống của cô, khép lại tổ khúc bằng nốt nhạc đam mê không kiềm chế.
Bizet, người chưa bao giờ đặt chân đến Tây Ban Nha, đã thấm nhuần Carmen với mường tượng về đất nước này được hình thành bởi chủ nghĩa lãng mạn Pháp. Thông qua bản chuyển soạn giàu trí tưởng tượng của Kanengiser, cây đàn guitar - một nhạc cụ tinh túy của Tây Ban Nha - trở thành phương tiện hoàn hảo để truyền tải sức sống trong âm nhạc của Bizet, mang đến cho người nghe một góc nhìn mới mẻ về tác phẩm bất hủ này.
Soạn bởi: Bùi Thảo Hương